Đầy cả mặt đất, từng đóng ra đấy.Ta hăm hở chạy đón chuyến xe điện cuối cùng và khi đứng nghỉ ngơi để đợi xe, thì nó đi đi lại lại bên cạnh ta và hỏi ta: "Này anh, anh đã dùng tuổi xuân để làm gì? Và bây giờ anh đang làm gì?".Cũng chẳng cần sách.Câu châm ngôn đó chưa đúng hẳn.Bạn không cho phép óc bạn "lơ mơ" được, buộc nó phải làm công việc của nó và nó đã làm xong.Phải học tập một cái gì đó lâu dài.Chúng ta không bao giờ có thêm chút thì giờ nào đâu.Người ta không phải lúc nào cũng gắng sức hoài được".Nhờ tập trung tư tưởng đều đều (muốn vậy chỉ cần kiên nhẫn, ngoài ra chẳng có bí quyết nào khác) bạn có thể sai khiến óc bạn như nhà độc tài, bất kỳ lúc nào, bất kỳ ở đâu.Vậy mà người ta cứ bảo thời giờ là tiền bạc chứ.
