Một kiểu hăm doạ của trẻ con.Lúc tôi khóc, dường tôi có hỏi tại sao mình khóc.Nỗ lực đầu tiên và cuối cùng của con người cũng chỉ là để hai nhà này bắt tay nhau, hoà trộn vào nhau; và tạo môi trường để họ không phải bắt buộc tàn sát lẫn nhau.Cũng như từng không thích nhiều sự không nhất quán của mình.Mẹ mua vé khách sạn cho con đi tập lại nhé.Sáng ra hắn bắt đầu xưng hắn.Và chỉ có anh mới có thể vượt qua cái hạn chế này, chẳng có ai khác đâu.Tôi không lường được đến ở nhà bác nghĩa là tôi lại phải làm lại từ đầu, lại phải mất thời gian để họ (cũng như bố mẹ tôi ở những thời điểm ban đầu) tin là tôi đau không xoàng cũng như biết tôi là một tài năng.Nhưng như thế chưa đủ.Nếu không tự giải thoát cho nhau được, tốt hơn hết là nên ra đi.
