Nói khác đi, bạn đang chờ đợi một biến cố kịp lúc để cứu vớt mình.Chỉ có sự tỉnh thức mới giải phóng bạn thoát khỏi các hình thức suy nghĩ của mình.Bi kịch của họ khiến cho họ cảm thấy mình sống.Trước hết, bạn ngưng phán xét chính mình; sau đó bạn ngưng phán xét người mình yêu.Mọi bám víu say nghiện đều nảy sinh từ sự lẩn tránh bất thức, không dám đối mặt để vượt qua nỗi đau khổ của chính bạn.Hãy đề phòng bất cứ loại phòng vệ nào bên trong bản thân bạn.Nói như vậy không có nghĩa là hình tướng của riêng bạn lập tức tan biến đi trong làn ánh sáng đột ngột chói lòa.Cuộc sống là ngay bây giờ.Tôi diễn bày từ kinh nghiệm nội tại.Nhưng bạn có muốn nó chết đi không? Bạn thực sự có đủ quyết tâm không? Bạn sẽ là ai nếu không có nó?