Nó là sự sống trong trạng thái vô phân biệt trước khi phân chia manh múng thành thế giới thiên sai vạn biệt.Suy nghĩ bị cưỡng bách không thể dừng lại được đã trở thành một căn bệnh tập thể.Cảm nhận nó từ bên trong.Và nếu bạn thực sự biết rõ một cách sâu xa rằng mọi thứ đều “tốt” như bạn nói, và dĩ nhiên điều này là đúng, thì liệu bạn sẽ có những tình cảm tiêu cực ấy trước tiên không? Không có phán xét, không có phản kháng đối với cái đang là, những tình cảm ấy sẽ không nảy sinh.bạn muốn gây ra đau khổ, hoặc muốn chịu đựng khổ đau, hoặc cả hai.Lúc đầu động tác nhắm mắt lại có thể hữu ích cho bạn.Tâm trí không sao hiểu được điều này.Nếu chúng ta cứ luôn luôn chấp nhận cách mọi việc đang là, chúng ta sẽ không chịu cố gắng cải thiện chúng.Hầu như không thể giải trừ được trạng thái đồng hóa với tâm trí.Đây là tinh hoa của thiền định.
