Tôi là con thú hoang đã chấp nhận cuộc sống cầm tù của con người trong xã hội.Mất thì thôi nhưng trong đó có quyển vở chứa bài viết này.Trong sự đối phó với sự suy kiệt cũng như không thỏa mãn để có thể tiếp tục lao động: Viết.Bác gái nằm giường đối diện cũng dậy.Chúng sẽ choáng khi bạn bảo tôi là tôi hay bảo tôi không là tôi; bảo tôi ngu hay bảo tôi không ngu; bảo tôi nói thật hay bảo tôi nói dối… thì đều chỉ nhận được một kết quả: NÓI DỐI.Điều mà anh muốn thú nhận là anh cảm thấy mình thật nhỏ bé trước em.Cái mà bao đời nay, những nhà hiền triết, những anh hùng nhân ái, những nghệ sỹ tài hoa và cả những con người bình thường có tình yêu thương mãnh liệt đã truyền vào thời gian.Bạn cũng đang ganh đua với họ.Ăn, ngủ, xem tivi, đọc, thi thoảng vào mạng, viết, gõ, đá bóng càng ngày càng ít.Nhưng càng lớn, tôi càng dốt.
