Bạn chỉ có thể cảm nhận được nó khi tâm trí bạn tĩnh lặng.Chấp nhận – rồi mới hành động.Các cuộc độc thoại hoặc đối thoại như thế cứ lan man không sao dừng lại được.Mọi thứ xảy ra cho bạn trong trạng thái đó đều được cảm nhận phần nào giống như thế.Tình hình này không làm tổn thương đến khả năng sử dụng thời gian – quá khứ và tương lai – khi bạn cần phải dùng đến nó để giải quyết các vấn đề thực tiễn.Như đã nói, “làm cái không gì cả” khi bạn ở trong trạng thái hiện trú toàn triệt chính là tác nhân chuyển hóa và hàn gắn rất mạnh mẽ đối với các hoàn cảnh cũng như con người.Hầu hết các căn bệnh đều âm thầm xâm nhập khi bạn không hiện trú ở cơ thể.Lúc ấy bạn cũng có thể cảm nhận được sự sống tương tự như vậy sâu bên trong mỗi người khác và sâu bên trong mỗi tạo vật khác.Toàn bộ khái niệm về khoan thứ lúc ấy bèn trở nên không cần thiết nữa.Còn những người khác có lẽ chỉ vâng phục phần nào thôi, nhưng ngay như vậy cũng sẽ giúp họ có cơ hội thoáng thấy chiều kích sâu thẳm và cảm nhận đôi chút thanh thản trước đây chưa từng có.