Ngồi trên khán đài, bạn thật muốn đụng chạm quả bóng.Ừ, tớ cũng nghĩ thế, nhưng chỉ cốc đầu thôi.Thay cho những sự trống rỗng, bất động của thói quen vật vờ.Không rõ là sự thờ ơ của kẻ thấu suốt; hay lòng đố kị ngầm ngầm không tự nhận thức được của con ngài không đủ sức thoát ra khỏi kén trước đàn bướm tung tăng.Mà còn thua trắng về tài năng.Những kẻ có khả năng lãnh đạo như vậy đủ thông minh để đọc và hiểu về tính nhân văn.Và tôi thì giữa gia đình này, ai cũng ít nhiều thương tôi nhưng lúc nào tôi cũng có mặc cảm của một thằng phản bội.Hãy kể cho anh bằng mắt thôi nhé.Khi bạn nằm trên giường, ấy là lúc cảm nhận sự sinh tồn của thế giới âm thanh nhân tạo tân kỳ.Bây giờ những kẻ cầu bơ cầu bất còn lương thiện ngủ đâu?
