Tôi biết những gì bạn đang nói chỉ là vớ vẩn.Lang thang ngoài phố, bạn đang lẩm nhẩm bài hát của U2 Một ngày đẹp trời… đừng để ngày đó trôi đi.Ngoài ra, bạn đã ban tặng cho anh ấy niềm vui sướng được hỏi han về ngày sắp tới.Con người không còn hoài nghi về sự vô hình này và vai trò nòng cốt của nó.Họ cố gắng để phối hợp hài hòa cả bốn yếu tố trên.Một buổi tối, tôi và một nhóm hành khách được mời ngồi ở chiếc bàn của thuyền trưởng.Cách đây vài ngày, tôi đang ở một khu phố mua bán sầm uất để xếp hàng đợi mua một chiếc DVD.Hành động hay là chết.Những người đi dự tiệc phủ cái chao đèn trên đầu họ lầm bầm nói những lời tương tự.Bỗng nhiên, tôi nghe thấy tiếng cười rất to.