Bác hát đến lần thứ tư hay thứ năm gì đó thì bạn dặt dẹo dậy đi vào nhà vệ sinh.Bạn chui vào nhà vệ sinh nằm sâu hơn, bạn đóng cửa lại, nó nhảy tót lên tầng hai, xuyên qua tường, gỗ, qua vải rèm đuổi đến nơi và ngó bạn tè với cái cười hả hê xen giễu cợt.Người mẹ không nhớ nhiều về những cơn thịnh nộ khi đi họp phụ huynh về, đứa con chỉ được học sinh tiên tiến hay nó được học sinh giỏi nhưng vẫn có lần nói chuyện trong lớp hoặc có môn chưa đạt yêu cầu.Từ lâu, trong bạn có một nhà đạo đức và một nhà hiện sinh.Còn kiêng nể làm gì, họ hiểu nhau khá rõ rồi.Giải trình thế nào đây? Biển số xe không còn nhớ.Cái khác ở đây cứ để mập mờ như vậy vì khó định nghĩa.Cổ họng hơi nghẹn và lồng ngực hơi rỗng.Mẹ cười: Con tinh khôn lắm.Nhưng khỏe thì bên cạnh chất lượng, mới cho hiệu quả, năng suất cao và lâu dài.
