Quả vậy, có một lần chúng tôi tưởng ông cụ đã về trời rồi.Đôi khi, viết cũng nên tường thuật một cách chân thật về đời sống và những công dụng chẳng cần tô vẽ của mình.Anh chắc chả chấp tôi đâu nhỉ.Mỗi khi bác muốn tìm đến một sự tự thanh minh, tự an ủi, một sự giải thoát khỏi bộn bề, khỏi nỗi cô đơn dù mỗi ngày giao tiếp với cả chục cả trăm người.Dí cái mũi ươn ướt vào bắp tay tôi.Lúc thì với bố mẹ, lớn hơn thì với bạn bè, anh em.Và có phần nào vì sắp tới Sea Games 2003, Tây sắp đổ về? Nếu không thì sao đến tận năm 2003 này mới đẩy mạnh.Không phải tỏa ra từ tay nàng mà từ hồn nàng và ngay trong hồn ta.Tôi hơi ngại sau cái kẹo là một sự thân quen.Nếu bạn cứ chiều lòng họ, chả mấy chốc mà bạn giống họ như rập khuôn.