Tôi sẽ không bao giờ quên câu nói sau cùng của anh.Một lần nọ, có một người lính Ai Cập mắc phải một căn bệnh hiểm nghèo.Tôi quá bận rộn nên chẳng còn thời gian đâu để tội nghiệp bản thân.Vực sâu ngoác miệng phía dưới họ.Suốt trong khoảng thời gian này, họ làm nhiều việc không thể tưởng tượng nổi mà không hề để ý xem liệu việc đó có đúng với luân thường, đạo lí không.Sau đó, vì không nhất trí với họ, ông đã thuê chỗ để mở cửa hiệu nhỏ trên Đại lộ Rizal và một cửa hiệu khác cũng được mở sau đó ở Carriedo, cửa hiệu này thuộc sở hữu của chính ông và vẫn kinh doanh giày.Một số người đang ở trong ban lãnh đạo của nhiều công ty danh tiếng, có người đã qua đời, có người thành tu sĩ.Họ “buộc phải trở thành những nhà quản lí doanh nghiệp, nhà tư bản công nghiệp, những người tạo ra việc làm.Nếu bạn không thể là đường quốc lộ, hãy là một con đường mòn nhỏCũng như tiến trình thành công, trong cơ thể ta còn có một quá trình thất bại tồn tại song song.