- Lâu rồi tớ mới lại thấy cậu vui như thế, James ạ.Đối với một người quản lý, không có lời khen ngợi nào có ý nghĩa hơn thế!- Jones à, vì sao ngay từ đầu cậu không nói hết luôn một thể? Nếu thế thì có phải tớ đã tránh được bao rắc rối và không phải làm phiền đến cậu nhiều lần như thế không?Uống cạn tách cà phê, James quyết định đến gặp Jones để tham khảo giải pháp.Thậm chí, anh đã không dành thời gian cho vợ vào ngày sinh nhật của cô ấy.Thế đấy, tớ chỉ biết im lặng và gặm nhấm những sai lầm của mình.Tớ gọi Jennifer vào văn phòng, dự định sẽ nói chuyện thẳng thắn với cô ấy.- Khoan đã, - Jones vừa nói vừa giơ tay ra chặn lại.Tuy nhiên, tớ đã giao cho các nhân viên của mình một số công việc và họ cũng đã làm rất tốt.Anh vẫn chưa quên cảm giác lo âu và thất vọng thường xuyên trước đây, và anh cũng nhớ những gì mình đã nói với con gái cuối tuần trước, khi hai cha con anh cùng chơi cầu lông: "Càng được chuẩn bị kỹ lưỡng, công việc sẽ càng trôi chảy và con sẽ càng cảm thấy vui hơn khi công việc hoàn tất".
