000 người khác bị cầm tù hoặc phải sống lưu vong.Có vẻ không có cái gì ổn định như trong quá khứ, mọi vai trò và mối quan hệ đều bị thách thức.Tôi nghĩ không chỉ mình tôi có suy nghĩ đó.("Mọi người đều dành nhiều thời gian ở đây nên chúng tôi muốn làm họ vui vẻ").Cuối cùng Baghdad cũng hiện ra trước mắt, một thành phố màu cát hình tròn.Tháng 8/2005, tôi cùng Thượng nghị sy Lugar đi thăm một số công trình thuộc chương trình của ông., phần khác vì chủ nghĩa bảo thủ xã hội cửa đảng Cộng hòa hiện nay không hợp với "Vùng đất quê hương của Lincoln".Và tất cả những người vô danh khác, những nô lệ và binh lính, thợ may và người bán thịt, họ đã xây dựng cuộc sống cho chính mình, cho con cháu họ, với từng viên gạch, từng đường ray, với đôi tay chai sần để xây dựng nên thế giới của giấc mơ chung.Sau đó, đến tối, tôi lại phải điều chỉnh với cuộc sống một mình.Có Marian, một người mẹ xinh đẹp nhạy cảm, người nướng bánh sinh nhật, giữ nhà cửa gọn gàng, tình nguyện làm việc ở trường học để chắc chắn đám con cái cư xử ngoan ngoãn và giáo viên làm đúng phận sự.
