Câu hỏi rất rõ ràng.Vấn đề này không đơn giản bởi cách dùng từ ngày nay quả thật là muôn hình muôn vẻ.Đơn giản vì ông chủ của bạn dĩ nhiên không ngang hàng với bạn.Đó là tiếng đầu tiên và cũng là tiếng cuối cùng mà tôi nói.Họ không nói một cách gượng gạo, cũng không giấu những cảm xúc chân thật của mình, lúc vui hay lúc buồn, khi sợ hãi hay khi bình tĩnh.Bạn biết không, tôi như một đứa trẻ lang thang không một xu dính túi, và cứ sáng sớm lại tha thẩn đến cổng đài phát thanh.Họ sẽ không nói! Và ta sẽ phải độc tấu với những câu hỏi không có câu trả lời đúng nghĩa.Tôi có thể đưa ra cho các bạn một ví dụ.Và cả Luciano Pavarotti, vừa lọt lòng mẹ đã có chất giọng tuyệt vời (nghe đồn tiếng khóc của anh ấy cũng khác người nữa!), thế nhưng cho tới giờ phút này anh vẫn còn luyện hát.Thế là tôi lọt xuống luôn.
