Không còn cách nào khác, tôi tỏ vẻ làm đúng chỉ thị của chúng.Tôi leo từ trên sàn gác xuống, đặt chân lên thành một cửa sổ rồi nhảy xuống đất.Các bạn nhớ trong câu kinh đó chỉ xin cơm cho đủ ngày một thôi, chứ không phàn nàn về cơm ôi mà hôm qua đã phải nuốt đâu nhé.Các y sĩ Hy Lạp đã cổ xuý nó 500 năm trước Thiên Chúa Giáng Sinh.Quyết tín rằng công việc mình làm rất hữu ích là một điều cần thiết.Làm gì bây giờ? Đi ngả nào đây? Tôi mê mẩn hàng tuần như vậy.Đó quả là một châm ngôn quý báu khi ta cần phải đương đầu với những lời chỉ trích vô căn cứ."Đầu tháng sáu năm 1944, tôi nằm trong một lỗ hầm gần vịnh Omala.Ít lâu sau, chúng tôi mời bạn bè lại nhà dùng bữa.Tôi thường khen cô hán hàng có cặp mắt hoặc mớ tóc đẹp.
